mẹ bồng con
ĐÀN BẦU
Đỗ Võ Cẩm Thạch
Đàn bầu ai gảy thì nghe
Cớ sao lại cấm em nghe đàn bầu?
Tiếng đàn thánh thót đêm thâu
cùng người cung oán cung sầu sẻ chia
Ai người nước mắt đầm đìa
Tiếng đàn khoan nhặt đưa về mộng mơ
Ai người lòng nặng tương tư
Tiếng đàn trầm bổng đưa ru bồng bềnh
Lòng tôi ôm một mối tình
Tiếng đàn réo rắt ngọn ngành nguồn cơn...
Một dây mà chẳng cô đơn
khổ đau vẫn hát, u buồn vẫn ca
Ai người lưu lạc phương xa
Tiếng đàn tha thiết gọi ta trở về...
Đàn bầu ai gảy thì nghe
Làm thân con gái em mê đàn bầu
Đ.V.C.T
Đỗ Võ Cẩm Thạch
Phương Nam chỉ có hai mùa
Mùa khô nắng chói, mùa mưa ướt đầm
Nhớ về phương Bắc xa xăm
Tôi ngồi chia lại một năm bốn mùa
Ở đây chẳng có hoa mua
Mùa Hạ là má em vừa hồng tươi
Khi nào em hờn giận tôi
Là mùa Thu đến lá rơi ngập vàng
Khi em hát - mùa Xuân sang
Hồn tôi nở rộ mai vàng - vàng tươi
Khi em bỏ tôi thật rồi
Là Đông u ám - đất trời tối đen !
Bốn mùa chia mãi không nên…
Đ.V.C.T
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét