THỜI GIAN
Võ Thy Lanh
Ngày ngày nối tiếp ngày ngày
Ngày rụng như lá chất đầy tháng năm
Tháng năm bao nỗi nhọc nhằn
Chất đầy vai mẹ mưa dầm nắng thiêu
Thời gian đâu phải cánh diều
Vi vu hát với gió chiều tầng không
Thời gian là suối thành sông
Hóa thành tóc bạc, lưng còng mẹ tôi
Giờ đây mẹ đã mất rồi
Con mới hiểu được những lời mẹ ru
V.T.L
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét